Bâng khuâng một nỗi buồn xa …. (thuận nghịch) Cuối cùng mùa thu cũng tan , tôi lại quay về miền kỷ niệm nhặt nhạnh từng chiếc lá vàng gói ghém vào hành trang cuộc sống . Ngoài kia hơi sương đã bắt đầu thổi lạnh tê tái cõi lòng , dáng xưa từng chút một hiện ra trong cõi nhớ ! Vẫn kia nụ cười hạnh phúc và hình như trong tôi những lời ao ước với em . Tất cả qua đi , tôi nghe cõi lòng bồi hồi khó tả , từng chữ một thấm vào tận đáy tim .. tưởng chừng như đó là những giọt rượu ân tình , mãi mãi cho đến ngàn năm dư hương ấy chẳng thể phai nhòa ... Vọng cảnh thu tàn Chờ ai bước đợi cảnh thu tàn Đến chậm mùa đông gió nhẹ tan Vơ vẩn mắt say chìm mộng ảo Lặng thầm sương họa ánh mây lam Mờ xa biển tối che lầu hạc Muộn thức trăng khuya gác ải quan Hờ hững lệ xưa tình nhớ vọng Thờ ơ nỗi oán gửi theo đàn Đàn theo gửi oán nỗi ơ thờ Vọng nhớ tình xưa lệ hững hờ Quan ải gác khuya trăng thức muộn Hạc lầu che tối biển xa mờ Lam mây ánh họa sương thầm lặng Ảo mộng chìm say mắt vẩn vơ Tan nhẹ gió đông mùa chậm đến Tàn thu cảnh đợi bước ai chờ Đò ngang bến vắng cảnh thu chờ Thoảng nhẹ sương buồn giọt ủ mơ Co lại nắng chiều mây lặng khuất Vãng xa bờ sóng biển lam mờ Tro tàn núi hận tâm sầu mộng Bóng rũ hồn thương lệ oán thơ So bước dại lòng neo phận bạc Đò ngang bến vắng cảnh ơ thờ Thờ ơ cảnh vắng bến ngang đò Bạc phận neo lòng dại bước so Thơ oán lệ thương hồn rũ bóng Mộng sầu tâm hận núi tàn tro Mờ lam biển sóng mờ xa vãng Khuất lặng mây chiều nắng lại co Mơ ủ giọt buồn sương nhẹ thoảng Thờ ơ cảnh vắng bến ngang đò Nhẹ nhàng , giấc ngủ đưa tôi về miền vĩnh biệt ... tôi lại thấy được những gì mà cuộc sống luôn là một nỗi đắn đo . Bàn tay gầy yếu , da xương khô khoắm rũ người lên chiếc gậy bước chậm trên đường đời .Vườn huyệt mộ nơi kia , giấc nghìn năm rồi cũng sẽ đến ! Giọt lệ rơi rơi ... vui buồn nhân thế , tự hỏi rằng Nỗi buồn ai thấu dùm tôi .... Vĩnh biệt cõi đời Đông vắng cảnh buồn lệ đắng pha Vãng khuya đêm muộn giấc mơ hòa Sông lam gió lạnh khua cành lá Sóng lạc hồn say rũ dáng hoa Bồng trắng ánh mây soi nguyệt khuyết Điểm hồng sương khói ẩn dương tà Mông mênh cõi mộng sầu lưu luyến Phòng vắng cảnh buồn lệ gửi ta... Ngày tháng với mong mỏi tuổi già Gậy tay neo mãi níu xương da Đài xuân sắc rũ vai chờ đất Mộ huyệt vườn xa mộng đón hoa Ai oán giọt rơi sầu nén lại Mịt mờ đêm trắng lệ vào ra Dài thêm giấc ngủ say hương khói Mài miệt cõi đời tiễn bước ta ?... Đông Hòa NCH 08.01.2011
Lâu lắm rồi... hơn 2 năm trôi qua, em mới có dịp đọc và ngẫm lại những dòng thơ của anh. Cám ơn anh đã cho em tìm lại những cảm xúc của ngày nào. Toàn thể ace Diễn Đàn caycanhthiennhienvietnam.com Rất vui chào đón anh & cám ơn anh đã cùng đồng hành tiếp sức cùnng ae.
Lâu lắm rồi mới gặp lại anh Hiệp, anh vẫn khỏe chứ? Thơ của anh vẫn hay như ngày nào anh đã tặng em tập thơ của Đông Hòa Nguyễn Chí Hiệp Anh em Diễn Đàn này rất hân hoan chào đón anh cùng tham gia sinh hoạt, chúc anh vui
cảm ơn các bạn ... năm ngoái xe tông cho nên giảm sức khỏe nhiều . Năm nay đỡ hơn ... lại bắt đầu trồng và chăm sóc cây cảnh Thân ai
Giấc mơ ngày cuối thu Ngày cuối thu tôi tôi trở lại nơi xưa , con suối bình yên trang điểm bằng màu hoa thạch thảo … một loài hoa mà người đời ca tụng .Một ngày cuối thu, nàng cũng ra đi và tôi cũng trở thành một kẻ cô đơn sống âm thầm nơi trần thế…. Ngày cuối thu ta chờ em Chỉ thấy màn đêm u tối Cánh hoa rơi phai màu tím Giấc mơ cay đắng nhiều thêm … Đêm đến cuốn dần về cuối đồi , ánh trăng khuyết ngã mình nằm ngủ giữa ngàn sao … tôi nhìn và tự hỏi :” – Ngôi nào là của em “ …! Không tiếng trả lời …. Màn đen cô tịch … phút chốc tôi nghe cõi lòng hóa băng Ta yêu em từ muôn kiếp Nhớ bàn tay nào xưa gầy Nhớ đôi mắt nào đen láy Ru hồn người vào ước mơ Rồi như một định mệnh , mỗi mùa thu tôi lại đến thăm em , mộ xưa hoang vắng … di ảnh vẫn kia … nụ cười vẫn tươi … tôi hình dung được dáng em thuở còn sống …. Và mường tượng như có chút gì của hạnh phúc … thật mơ hồ … Phố xưa bây giờ vắng lặng Ta ngồi đây nghe hồn đau Ta ngồi đây nghe tình chết Môi đã khô trong nghẹn ngào Buông rũ đôi tay , tôi đi về phía bình minh , ngoài kia sương mai nở rộ , đâu đây phản phất màu hoa thạch thảo … nụ vừa phớt tím như môi em ngày xưa …âm thầm trong tâm tư tôi khẽ đọc một bài thơ năm cũ Đến trăm năm ta thành người thiên cổ Hận thù nào cũng vỗ cánh bay cao Còn lại gì cuộc đời nào cũng vậy Cũng chìm và lấp đầy gối thời gian Ngày đó sẽ đưa ta vào dĩ vãng Không còn thù không còn những oán than Nằm lặng lẽ quên rồi đôi gót nàng Dưới mộ vàng cỏ lá cũng hoang vu Chìm thật sâu dưới khói trắng ngục tù Những âm u thác loạn giữa mây mù Còn đâu những ngày tháng giữa thiên thu Mớm nụ hồng hôn nhẹ đám cỏ xanh Đến trăm năm ta vẫn đành đứng đợi Tượng đá nào em hỡi biết hay chăng Bầu trời mưa giăng gội sầu dĩ vãng Như khóc ngàn đời vang vọng chân mây Đông Hòa NCH
Tan Vỡ Thơ : Nguyễn Chí Hiệp Keyboard &Trình bày: Nguyễn Hải Karafun by: Dĩ Vãng Buồn [video width=420 height=340 type=youtube]http://www.youtube.com/watch?feature=player_detailpage&v=zNlx5oFZPdA[/video]
Tan Vỡ Thơ : Nguyễn Chí Hiệp Keyboard &Trình bày: Nguyễn Hải Karafun by: Dĩ Vãng Buồn http://www.youtube.com/watch?v=zNlx5oFZPdA
Buồn thu Rồi cũng thấy cánh hoa phai tàn Rung rơi giữa mùa thu vừa sang Thương xót hay buồn cho số phận Của một người trong cõi nhân gian Rồi cũng thấy mưa buồn trên mắt Mùa thu ta nhớ mối tình xưa Mùa thu ta nghe lòng trắc trở Tâm sự biết nói sao cho vừa Đây miền đắng trong ngày năm cũ Vẫn còn đọng lại phút giây buồn Em bây giờ ngủ trong miền nhớ Mênh mang linh hồn ta dại khờ Rồi sẽ hết một đêm thu tàn Quay về bến đời gió đông sang Mùa ơi tiễn mùa thêm lần nữa Tóc xanh giờ đã nhuốm bụi trần Nguyễn Chí Hiệp 03.9.2013
Dại Lòng Buồn nào xin gửi cho mây Bay về phương ấy để ai xót thầm Thu sang ngày có bâng khuâng Thì thôi dừng bước cuối đường lá rơi Nhặt thêm một chút bồi hồi Góp hành trang cũ nhớ người năm xưa Đêm nay hồn xót xa đưa Lệ trên mắt ướt bởi vừa nhắm lâu Nhẹ nhàng trời đổ mưa ngâu Thì ra vẫn thấy nhớ nhau phút này Vì sau đời cách biệt nhau Trăm năm đơn lẽ niềm đau hóa vàng Vàng thu vàng cả tiếng than Dại lòng kẻ ở trần gian kiếp này Nguyễn Chí Hiệp 03.9.2013
Áo cưới mùa thu Áo cưới mùa thu em lấy chồng Đường cũ, phố xưa buồn người mong Bao giờ nữa hở em ! Gặp lại ... Thì đôi mình xa lạ phải không ? Áo cưới mùa thu dệt chỉ hồng Bên này tôi vẫn mãi ngồi trông Nửa đời qua dứt cô đơn mãi Yêu em bờ mơi lời vô ngôn Vậy thôi em nhé , vậy thôi nhé Kiếp này lương duyên chỉ em thôi Kiếp này trời sinh em vô tội Thế nên không đến cùng với tôi Áo cưới mùa thu qua mất rồi Đêm này đường cũ chỉ còn tôi Bước trên lá úa buồn số phận Tình ơi, ta đã vĩnh biệt người Nguyễn Chí Hiệp 03.9.2013